Flying Petals.
Như Cánh Hoa Bay.
Nguyễn Tú Trân.
***
Lời Tựa.
Trước khi viết được 1 tiểu thuyết nào, 1 phân cảnh của tiểu thuyết đó sẽ hiện ra trước mắt tôi. Nếu phân cảnh ấy hấp dẫn, tôi sẽ tự vấn bản thân: Này, chuyện gì đã xảy ra? Và tôi đặt bút viết. Càng viết tôi càng đào sâu. Chuyện gì đã xảy ra? Chuyện gì đã dẫn đến chuyện đấy? Anh ấy là người như thế nào? Cô ấy là người ra sao? Chuyện gì đã xảy ra với cuộc đời họ? Bỗng dưng mọi thứ mở ra trước mặt tôi. Cuộc đời của anh ấy, của cô ấy, của họ bỗng dưng được hình thành, từ mờ nhạt đến rõ nét dần.
Và như thế từ 1 phân đoạn chỉ khoảng 1 đoạn dài chừng nửa trang, nó sẽ trở thành câu chuyện 7 trang và hơn nữa.
Tôi thích cái cảm giác được viết truyện. Như thể tôi đang tiếp cận với 1 cuộc đời. Họ chào đón tôi, họ kể tôi nghe. Cả khi tôi viết xong. Cảm giác như thể tôi đã hoàn thành xong 1 sứ mạng quan trọng nào đó. Câu chuyện kết thúc, phân cảnh kia cũng mỉm cười biến mất, còn tôi thì thở phào nhẹ nhõm. Cái cảm giác khi bắt đầu chấp bút cũng rất thú vị. Câu chuyện này sẽ như thế nào? Chuyện gì sẽ xảy ra? Tôi hoàn toàn không biết cho đến khi viết xong. Cái cảm giác đấy cũng giống như khi chúng ta là người đọc. Tôi hi vọng bạn cũng đồng ý như thế.
Còn bây giờ,
Xin mời.
.
No comments:
Post a Comment